Bố em là Công an xã
Bố em là Công an
Chính quy về cơ sở
Bao vất vả, gian nan
Nơi đầu sóng, ngọn gió.
Đất nước ngày lễ, tết
Bố đâu kịp đón đưa
Bao thịt heo, bánh tét
Chẳng ngon đêm giao thừa...
Đất nước ngày Covid
Bố cũng phải trực lâu
Nhớ bố con thút thít
Làm mẹ thêm u sầu...
Đất nước ngày lụt, bão
Bố phòng, chống thiên tai
Cùng toàn quân ở lại
Bảo vệ cho dân làng...
Đất nước ngày hạn hán
Rừng xanh lửa cháy to
Bố chẳng ngại gian khó
Cùng đồng đội lên đồi...
Đất nước ngày đổi mới
Chuyển đổi số quốc gia
Bố sớm hôm, chiều tối
Làm căn cước tận nhà...
Còn muôn vàn việc nữa
Con chẳng nhớ nổi đâu...
Lắm khi làm quên bữa
Lại bạc thêm mái đầu.
Những ngày còn thơ bé
Con cứ mãi khóc nhè
Giận bố hay về trễ
Gia đình này bỏ bê...
Những ngày chưa khôn lớn
Giận bố chẳng thương yêu
Để con mãi chờ đợi
Để mẹ nước mắt rơi...
Những ngày con chưa hiểu
Giận bố thật nhiều điều
Bao nhiêu việc đơn giản
Sao bố làm Công an?
Sao mỗi lần đón con
Không mặc đồ Cảnh sát
Để con khoe người khác
Rằng bố là Công an?...
Nhẹ nhàng xoa đầu con
Bố ân cần nhắc nhở
Con ơi hãy ghi nhớ
Làm chớ để khoe khoang!
Mắt sáng như vì sao
Ngẩng cao đầu, bố bảo:
"Công an - Niềm tự hào!
Chẳng phải sự tự cao!"
Bố em là Công an
Chính quy về cơ sở
Vì đất nước quên thân,
Vì Nhân dân phục vụ!
Cán bộ Công an xã hỗ trợ người già đến làm Căn cước công dân
Công an xã Sơn Tân hỗ trợ người dân qua vùng nước chảy xiết
Ngô Chánh Trọng