ĐẾN NGÀY NHỚ NHỤC LẠI KÊU
Tháng 4 đại thắng gần kề
Lại lòi mặt những kẻ hề lưu vong
Bên Tây đứng ngó trời Đông
Quên thân tầm gửi, ảo công tướng tài
Văn phong xuyên tạc làm hài
Ôm thù, nuôi hận, chờ ngày bỉ bôi
Nhặng ruồi càng múa càng hôi
Quay lưng nguồn cội, dạt trôi xứ người
Đổi liêm sỉ lấy nụ cười
Bỏ đi mà để làm người thẳng ngay…
Yên bình non nước hôm nay
Là bao xương máu đổi ngày tự do
Cho đời áo ấm, cơm no
Cho niềm khát vọng và cho nụ cười
Cho quân giặc phải rụng rời
Nhục hèn những kẻ muốn đời lầm than
Kẻ bại trận trước vinh quang
Cúi đầu nghe khúc khải hoàn vang xa
Thua là thua chớ kêu ca
Quay đầu để thấy nước nhà đẹp tươi
Đừng hoang phí tuổi đôi mươi
Cho phường rận chủ cuộc đời còn đâu
Độc lập vẫn mãi dài lâu
Lưu vong, bỏ xứ cũng âu sai đường
Một dân tộc mãi hùng cường
Ngoại bang tháo chạy – con đường xưa nay...
Quay đầu lại còn ngày phía trước
Đừng đớn hèn, đừng bán nước cầu vinh./.
Hồng Tươi