HOA TRUNG HIẾU
Bốn mươi năm bếp hồng giữ lửa
Bốn mươi mùa hoa của chiến công,
Đắp xây bờ cõi non sông
Hiếu trung vẹn giữ, một lòng sắt son.
Chưa đủ sức dời non lấp bể
Nguyện sống đời không để lu mờ,
Nhân dân, đất nước còn chờ
Giấc nồng mẹ nợ con khờ lời ru.
Cho non nước nghìn thu đẹp mãi
Qua thăng trầm sẽ lại yên bình,
An ninh, trật tự giữ gìn
Từng ngày sống lại niềm tin thuở nào.
Dòng máu đỏ cuộn trào lý tưởng
Chẳng ngại ngần, nhân nhượng cường quyền,
Giữ yên con nước nâng thuyền
Tiếp trang kiệt nữ lưu truyền sử xanh.
Không tiếng súng phân tranh bờ cõi
Nhưng âm thầm len lỏi mưu đồ,
Ngoài trông sóng lặng mặt hồ
Trong đầy toan tính, mưu mô bẩn hèn.
Theo lời Bác luyện rèn nhân cách
Lấy nhọc nhằn thử thách tinh thần,
Với mình liêm, chính, kiệm, cần
Chung, riêng vạch rõ, tự thân vươn đời.
Đem tận tụy, kiệm lời nhận việc
Không đẩy đùn, suy thiệt tính hơn,
Niềm tin năm tháng chẳng sờn
Tận trung với Đảng, giang sơn quyết gìn.
Giúp đồng đội tận tình, thân ái
Nhưng quyết lòng sai trái chẳng nhường,
Nhân dân: Kính trọng lẽ thường
Đối địch kiên quyết, nhu, cương khéo dùng.
Vì non nước nguyện cùng vun đắp
Trận tuyến nào cũng ngập hương hoa,
Chặng đường in bước chân qua
Vang vang điệu hát, câu ca dâng đời.
Đóa hồng nở rạng ngời trong nắng
Mỏng manh nhưng sâu lắng ân tình,
Tròn câu trung hiếu vẹn gìn
Bếp hồng giữ lửa, gia đình ấm êm./. Hồng Tươi