MỘT NỬA GIẤC MƠ!
Về đi anh bàn cơm mẹ đợi
Dẫu biết rằng vời vợi nghìn thu
Anh có về theo tiếng mẹ ru
Bên cánh võng ngày thu nắng dịu.
Dù một mình mẹ luôn bận bịu
Bởi mâm cơm lo liệu mỗi ngày
Không phải một, không phải là hai
Mà 9 chén - 9 ngày tin dữ.
Nhưng với mẹ các anh bất tử
Bóng dáng anh mẹ giữ trong lòng
Đôi mắt buồn hằn nỗi nhớ mong:
Anh về lại dù trong giấc ngủ.
Giấc mơ mẹ cầm tay nhắn nhủ
Ngày hòa bình chốn cũ - miền quê
Khúc khải hoàn vang khắp triền đê
Chợt tiếng súng kéo về thực tại!
Khi đi hẹn bao giờ gặp lại?
Mà ngày về xa mãi trùng khơi
Lòng đất mẹ sẽ chẳng chơi vơi
Mảnh vải ấm thay lời muôn thuở.
Một nửa giấc mơ, còn bỏ dỡ
Một nửa cuộc đời, lỡ hẹn đi
Phần đời sống vẹn, vì non nước
Yên bình phía trước, gửi mai sau.
Dòng người trăm vạn lại gặp nhau
Cùng chung một nỗi đau dân tộc
Ôm trọn vào mình bao khó nhọc
Và hoá thành hạt ngọc của non sông./.
Hồng Tươi